Cám ơn bạn đọc, Hoài Trần, đã viết về bài thơ “Đừng chạm vào em” và đặc biệt là bài “Nghén quê hương”, nói về nỗi lòng người đàn bà Việt sống xa xứ. Người viết, duy nhất tập trung vào cảm xúc của mình , không thể nghĩ đến cái gì khác, chỉ để thỏa mãn chính mình, vào khoảnh khắc ấy. Bởi thế mà, chính người viết cũng không biết tại sao viết như thế. “Nghén quê hương” được viết như vậy.
NGHÉN QUÊ HƯƠNG
ngây ngấy... ốm nghén,
thèm một thứ không hình, không tên, không mùi, không vị...
Comments